Thursday, March 21, 2013

Chuyện 1001 đêm: Ông thần ve chai


Ngày xưa, lâu lắm rồi (khoảng năm 2013), tại một làng quê ven biển có ông lão đánh cá nghèo khó nhưng rất cần cù. Một buổi sớm tinh mơ, như mọi sớm mai khác, ông ra biển đánh cá. Buồn thay, ông lão quăng mấy mẻ lưới mà chỉ được toàn cành khô, rác rưởi, trong lưới loảng xoảng tiếng vỏ lon bia va chạm vào nhau. Vừa cằn nhằn rằng biển càng ngày càng dơ do phát triển du lịch, ông lão vừa quăng ra mẻ lưới cuối cùng, thầm mong sẽ có nhiều cá !

Lần này tấm lưới cũng nằng nặng làm lòng ông mừng khấp khởi. Ôi trời, khi kéo lên thì chẳng có cá, chẳng có rác, cũng chẳng có vỏ lon bia mà chỉ có… một chai bia. Chán như con gián, ông buồn tình quan sát chai bia và ngạc nhiên thấy rằng đây chẳng phải chai bia rỗng! Nắp chai còn vặn chặt, điều đó chứng tỏ bên trong chai còn bia. Ông lão nhủ thầm: còn nước còn tát, còn bia còn uống, không có cá để ăn thì khui bia để uống vậy! Thế là ông lão đánh cá khui chai bia.

Bụp một cái, có làn khói xám từ trong chai bay ra, vươn lên trời cao rồi làn khói từ từ tụ lại thành hình một… ông thần. 



Ông thần cười hề hề, nói:
  • Ông già kia, ta là thần bị giam trong chai bia kia đã mấy chục năm nay. May nhờ ông mở nắp mà ta chui ra được. Để trả ơn ông, ta sẽ giúp ông ước gì có nấy, hổng ước cũng có. Ông ước lẹ lẹ đi để ta còn… biến! 
Ông lão sợ quá, lắp bắp: Dạ thưa thần, tui… tui không biết ước gì hết! 

Thần cằn nhằn: Ước mà cũng hổng biết! Thôi để ta giúp luôn cho. Ngươi muốn có một cái ra-dô để nghe dự báo thời tiết, nghe tin tức, nghe cải lương… được hông?

Lão đánh cá gật liền: Dạ được, dạ được. Thần giúp lẹ lên rồi biến đi cho khuất ạ, nhìn mặt thần… thấy ghê quá!

Thần: Tầm bậy, ơn cứu mạng ta mà trị giá chỉ có bây nhiêu đó sao? Ta cho ngươi thêm cái điện thoại di động để khi ra biển thì có thể gọi về liên lạc với vợ con nghe?

Ông lão: Dạ được, dạ được!

Thần: Còn nữa, ta cho ngươi cái máy tính nữa nghe?

Ông lão: Dạ được, thần cho nhiêu lấy nhiêu. Nhưng mà tui xài máy tính để làm gì ạ?

Thần: Hèm, để chơi game, và truy cập Internet. Ta cho ngươi luôn cái máy nghe nhạc nữa, tha hồ nghe… cải lương.

Ông lão: Dạ đủ rồi ạ. Thần cho rồi biến đi cho tui nhờ ạ…

Thần: Đâu được! Ta cho ngươi thêm cái máy chụp hình, máy quay phim cho đủ đồ nghề. Vậy nhe?

Lão đánh cá lúng túng gật đầu. Ông thần bèn dúi vào tay lão cái gì nho nhỏ rồi hô biến, bay đi.



Hai Ẩu là người chứng kiến câu chuyện này từ đầu, thấy ông thần bay đi vội chạy theo nắm giò ổng kéo lại, nài nỉ hỏi:
  • Ông thần ơi, sao ông cho lão đánh cá nhiều vậy, cho tui được hông? Mà sao tui thấy ông chỉ dúi vô tay lão cái gì nhỏ xíu vậy? Máy tính, máy nghe nhạc, máy quay phim, chụp hình đâu? 
Ông thần quay lại ngó Hai Ẩu. Ổng hơi giật mình, rồi lại cười hề hề:
  • Hề hề, ta cho ổng cái smart phone rẻ tiền, giá cỡ hơn một triệu đồng. Thì trên đó có tính năng radio, chơi game, truy cập internet, nghe nhạc, quay phim, chụp hình… 
Ra là vậy, làm Hai Ẩu tưởng ổng cho ông già nhiều thứ quý giá lắm. Hai Ẩu hỏi: Giờ ông đi đâu đây?
  • Ta kiếm chai bia khác, chun vô lại! Để kiếm ông già khác cứu ta ra! 
  • Ủa, sao kỳ vậy? Ông vừa mới từ trong đó được cứu ra mà? 
Ông thần kề tai Hai Ẩu, nói nhỏ: Ta giả bộ đó thôi, cỡ ta như vầy làm sao bị nhốt trong đó được!

Hai Ẩu hỏi: Vậy chớ ông là ai?

Thần: Nói thiệt với anh bạn, ta là nhân viên quảng cáo cho mấy hãng công nghệ. Hổng xài chiêu này làm sao mà đưa cái xì-mát phôn tới tay mấy ông già ở các vùng hẻo lánh ? Ta tốn có hơn triệu đồng, coi như chi phí quảng cáo, nhưng sau đó ta sẽ thu được tiền cước viễn thông, phí dịch vụ… Ngoài ra còn dụ được thêm nhiều người khác ở quê ông lão đánh cá mua sản phẩm của ta nữa. Hiểu chưa?

Ông thần biến đi rồi, Hai Ẩu kể lại xem như giới thiệu một chiêu quảng cáo. Các hãng điện thoại muốn sử dụng chiêu này xin cứ tự nhiên, Hai Ẩu không đòi tiền bản quyền đâu ạ!


Hai Ẩu
eChip 369 - 15/03/2013

Người ấy... là đứa nào?


Tớ đang ngồi xem phim trên ti vi. Tớ không phải dạng người ghiền xem ti vi đâu nhé, chẳng qua là dạo này kinh tế khó khăn, công việc đình trệ, tớ không biết làm gì nên đành xem ti vi để xả stress vậy!

Đó là bộ phim Tàu Tam quốc diễn nghĩa (ấy, đừng trách tại sao tớ không coi phim Việt mà lại coi phim Tàu nhé, tớ chỉ đụng gì coi nấy thôi, mà nhà đài lại khoái chiếu phim Tàu mới chết!). Phim có thuyết minh tiếng Việt, đang đến đoạn 3 anh em Lưu Bị, Quan Công, Trương Phi uýnh nhau tưng bừng với Lữ Bố.


Đang xem phim mà có dòng chữ chạy ở dưới chân màn hình thì nó là cái gì? Dĩ nhiên là phụ đề phim chứ còn gì nữa! Kể cũng lạ, phim đã có thuyết minh mà sao lại còn phụ đề nữa nhỉ? Thà không có chữ chạy thì thôi, chứ nếu có, nó cứ đập vào mắt thì tớ phải đọc. Tớ đọc thấy như thế này :

Bạn muốn biết người ấy nghĩ gì về mình. Hãy soạn tin nhắn với cú pháp...

Tớ dụi mắt, không biết sao cái phụ đề này chả ăn nhập gì với truyện phim đang diễn ra, cũng chẳng ăn nhập gì với lời thuyết minh đang nghe, bởi vì trên ti vi mấy cha nội đó đang uýnh nhau ầm ầm, còn hơi đâu mà nghĩ ngợi chứ? Và chả lẽ lại nghĩ về… tớ?

Và người ấy ở đây là ai ấy nhỉ ? Lữ Bố, Lưu Bị hay Quan Công, hay Trương Phi?

Tớ bị phân tâm, chả xem phim được nữa, mà lo chăm chú đọc tiếp cái phụ đề :

Hãy soạn tin nhắn với cú pháp : CONLUA và gửi đến số 8783

Tới đây tớ cũng chịu, chả biết nổi Người ấy là ai, tớ tò mò và quyết định móc điện thoại ra để nhắn tin. Sau một hồi suy nghĩ lung lay cả cái đầu, tớ đoán rằng Người ấy ở đây chính là... Lưu Bị. Tớ bèn nhắn tin :

CONLUA LUU BI

Và gửi đến số 8783 (các bạn cứ đọc số này là tầm bậy tầm bạcho dễ nhớ nhé!)

Tí tẹo sau, tớ được tin nhắn trả lời như sau :

Tình trong như đã, mặt ngoài còn e !

Vô duyên ! Quả là chẳng ăn nhập gì đến phim, chẳng ăn nhập gì đến Lưu Bị, lại càng chẳng ăn nhập gì đến... tớ ! Nhảm nhí thật !

Hay là tại mình xác định Người ấy sai ? Thôi, thử lại lần nữa vậy, lần này tớ chọn Người ấy là Lữ Bố. Tớ nhắn tin :

CONLUA LU BO

Lần này tin nhắn trả lời cho tớ là :

Và con tim đã vui trở lại.

Lãng xẹt ! Lần này cũng chẳng ăn nhập với cái giống gì cả. Trên ti vi còn hai gã nữa là Trương Phi và Quan Công, vậy Người ấy là ai? Quang Công hay Trương Phi? À mà không, trong Tam quốc chí thì còn có Khổng Minh, Tào Tháo… nữa. Ắt hẳn Người ấy là Tào Tháo rồi. Tớ nghĩ vậy và quyết định nhắn tin lần thứ ba.

Xui thay, tớ nhắn tin không được, điện thoại tớ hết tiền !

Tớ ngạc nhiên quá, chả là tài khoản điện thoại của tớ cũng còn đến mấy chục ngàn đồng kia mà. Sao mới đó mà đã hết tiền rồi

Tớ kiểm tra lại và phát hiện ra tài khoản của mình đã bị trừ đi 30.000 đ. Ai trừ? Trừ vì cái gì? Thôi chết, mình chỉ mới gửi có 2 cái tin nhắn, vậy là mỗi tin nhắn nó xơi của mình 15.000 để làm cái trò vớ vẩn này đây.

Tớ lờ mờ nghiệm ra rằng đây là một cái bẫy được giăng ra để móc túi mấy thằng ngu như tớ. Tớ cũng lờ mờ hiều ra rằng cái trò ma này chả liên quan gì đến phim, Người ấy chả phải nhân vật nào trên phim, mà có lẽ là nó nói người yêu hay bồ nhí gì đó. Dù là gì đi nữa thì đây cũng là một trò vớ vẩn, cực kỳ vớ vẩn.

Vậy là tớ mất xem phim (vừa đọc cái phụ đề dỏm, vừa nhắn tin, làm sao xem phim được chứ?), lại mất tiền 30.000 đồng, đã vậy còn bực mình nữa chứ.

Chẳng những tớ không xả stress được, mà thậm chí còn stress nặng hơn nữa. Tớ quạu, tớ nổi điên lên, ai làm ơn cho tớ biết Người ấy là ai với!

Wednesday, March 20, 2013

Bác Ba Phi đến thăm


Bác Ba Phi tự dưng xuất hiện trước của nhà làm Hai Ẩu vừa mừng vừa hết hồn. Hai Ẩu hỏi ổng từ Cà Mau lên đây có chuyện chi, bác Ba Phi cười rổn rảng trả lời: Tết nhứt tao tới thăm bây chớ chi. Với lại dạo này nghe nói thương mại điện tử và mạng xã hội ở đây phát triển bộn nên tao tới thăm coi thiệt tình sự thể nó ra sao.

Hai Ẩu tròn mắt hỏi: Bác cũng biết thương mại điện tử và mạng xã hội nữa à? Tưởng bác chỉ biết nói dóc thôi chớ!

Bác Ba Phi cười hềnh hệch nói: Bây lạc hậu quá! Ba Phi thời thế giới phẳng phải khác Ba Phi hồi nẳm chớ! Nghe đâu bữa giờ có nhiều cái hội thảo về mạng xã hội và thương mại điện tử lắm hả. Đâu, hội thảo nói gì, bây cho qua coi chút coi (mấy nay qua đi xe đò, hổng có dzô mạng đọc tin được).

Hai Ẩu mở máy, truy cập Internet để bác Ba Phi coi nội dung các buổi hội thảo và giao lưu trực tuyến.


Có một câu hỏi trong buổi giao lưu trực tuyến như thế này:

Trên diễn đàn K có người nói rằng, mạng xã hội Z dùng tiểu xảo kích view để tạo ra con số ảo về lượng thành viên và lượng truy cập còn mạng G ép game thủ làm thành viên. Điều này có đúng không?

Câu trả lời là: Không, chắc chắn là không! Số lượng người truy cập và thành viên của tụi tui là thiệt 100%!

Bác Ba Phi gật gù: Đúng, đúng, họ đâu phải bác Ba Phi như qua đâu nên chắc chắn họ không bao vờ nói dóc. Có điều làm sao để chứng minh điều đó thì không thấy họ nói phải không chú em?

Hai Ẩu lại đưa ra một nội dung, trong đó một trang web thương mại điện tử công bố lượng người truy cập trang web đó là 1 triệu lượt người 1 ngày. Thế nhưng những thành viên khác phản bác, cụ thể một ý kiến nói như thế này: Tôi thấy trang này tạp nham quá, đủ mọi thủ đoạn để SEO và quảng bá, dùng tools để spam khắp toàn bộ các diễn đàn, các nơi có thể post bài và chèn links. Nội dung thì toàn chèn các title và tiêu đề câu view, từ khóa bậy để nhiều người tìm kiếm vào. Lại có ý kiến dẫn ra một công cụ đo lượt truy cập, cho thấy trang này chỉ có hơn 40.000 lượt truy cập một ngày (thay vì là 1 triệu).

Bác Ba Phi vỗ tay khen hay, nói: Làm dzậy mới hay chớ! Website mà hổng có ma nào vô thì làm ăn mẹ gì? Nếu là ở nhà quê như qua thì qua sẽ kêu con cái, cháu nội, cháu ngoại, dâu rể, kêu luôn bà con hàng xóm mỗi ngày truy cập web của mình vài chục lần cho nó rậm đám. Còn ở thành phố này nó hiện đại hơn nên chơi chiêu trò như dzậy là phải lắm!

Hai Ẩu nói: Bác Ba à, bây giờ còn có vụ làm Fanpage trên Facebook và mua Like nữa đó.

Bác Ba Phi gật gù: Vụ này bác cũng có nghe qua, nhưng sẵn tiện thì bây nói lại cho rõ đi.

Hai Ẩu kể: Fanpage là những trang tạo miễn phí trên Facebook, có thể là của cá nhân, nhóm hay tổ chức. Nội dung trang là những thông tin của nhóm, tổ chức đó để quảng bá, giới thiệu mình đến mọi người. Khi người xem nhấn Like đối với trang đó xem như ủng hộ nhóm, tổ chức. Số người Like càng nhiều là uy tín của nhóm, tổ chức càng mạnh.

Bác Ba Phi nói: Ừa, vậy là phải đạo.

Hai Ẩu lắc đầu: Nhưng sự đời không phải vậy, nhiều fanpage chẳng có ma nào like cả, thế là họ mua Like. Có nhiều tổ chức, cá nhân được lập ra để bán Like. Họ làm thế quái nào đó không biết mà số lượng Like của fanpage ấy tăng vọt lên, chủ fanpage sẽ trả tiền theo số Like, hình như 500 – 1.000 đồng cho mỗi Like.

Bác Ba Phi cười sằng sặc, nói: He he he, như vậy thiệt ra đâu phải được thích đâu, và cũng đâu được lợi lộc quái gì đâu. Chuyện này giống như nói: Em yêu anh thấy mẹ! nhưng thiệt ra là thương tiền của anh thôi chớ hổng có thương anh gì ráo trọi. Dzậy mà anh cũng chấp nhận bị lừa!

Nói tới đây, bác Ba Phi xua tay: Thôi, chú em khỏi nói mấy chuyện đó nữa. Sao chú em không vô trang web thương mại điện tử kiêm mạng xã hội của Bác Ba Phi mà coi?
  • Ủa, có mạng xã hội Bác Ba Phi nữa à?
  • Chớ sao mậy! Trang web Bác Ba Phi mới lập có mấy ngày mà lượng người dzô coi quá trời luôn á. Là nhờ bác Ba Phi của bây nổi tiếng quá (thương hiệu có giá), thêm nữa vô đó tha hồ nói tầm xàm, giới thiệu hàng hóa búa xua mà không sợ bị ai la nên người ta tham gia quá trời luôn (hổng lẽ lại la Sao bác Ba Phi nói dóc dữ vậy?)

Hai Ẩu trầm trồ khen ngợi: Haizaaa, bác hay quá! Cho Hai Ẩu này tham gia làm thành viên mạng xã hội Ba Phi của bác với nghen!

Bác Ba Phi lại khoe: Có thằng nhóc Zúc zúc gì đó bên Mỹ đánh tiếng đòi mua lại trang web của qua mà qua hổng chịu bán đó!
  • Chắc bác Ba muốn nói Zuckerberg, chủ trang mạng xã hội Facebook? Sao bác không bán?
  • Nó trả giá thấp quá, có 1 tỷ đô hà! Vả lại qua muốn giữ bản sắc Việt, thương hiệu Việt mà. Bán sao được?

Hai Ẩu hỏi: Bác ơi, những thông tin này có thể kiểm chứng ở đâu, như thế nào hả bác?
  • Không tin cứ hỏi bác Ba gái mày á!

  • Hai Ẩu
    eChip 367 - 01/03/2013

Bạn sẽ phải ngạc nhiên với dòng bộ xử lý để bàn Intel® Core™ thế hệ thứ 8

Hãy sẵn sàng đón nhận những trải nghiệm tuyệt vời khi chơi game, VR và giải trí ở bất kỳ đâu với máy tính được trang bị dòng bộ xử lý In...