Tuesday, September 27, 2011

Phong thủy

Dù bạn có tin hay không tin thì chắc chắn bạn cũng đã nghe ông bà dạy rằng cất nhà thì phải xem hướng. Nhà ở hay văn phòng làm việc của công ty cũng đều phải theo hướng hợp với tuổi của gia chủ hoặc giám đốc công ty. Đó gọi là phong thủy.

Hai Ẩu cũng như mọi người, nên khi thuê trụ sở công ty cũng quyết định mời thầy tới xem hướng. Anh này vốn là bạn thân, trước đây vẫn bực mình vì Hai Ẩu không chịu tin phong thủy, nên nay được mời tới tư vấn thì khoái chí lắm. Ảnh hỏi tuổi Hai Ẩu rồi nhẩm tính và nói:
  • Với tuổi này thì quái số của anh là số 5. Hướng thành công của quái số này là hướng Đông Bắc. Anh chọn trụ sở công ty quay ra hướng Đông Bắc là ngon lành. Công ty sẽ sớm thành danh trên thương trường.

  • Ơ, nhưng mà lỡ không chọn được hướng Đông Bắc thì sao?

  • Không chọn được hướng đó cũng không sao. Miễn đừng chọn hướng xấu thôi. Tuổi của anh có 4 hướng tốt là Đông Bắc, Tây, Tây Bắc, Tây Nam. Hướng Tây tốt cho sức khỏe, Tây Bắc tốt cho tình duyên, còn Tây Nam là phú quý.

Hai Ẩu gật gù ra vẻ hiểu, nhưng hỏi lại:
  • Nhưng mà bây giờ tui đã có sẵn văn phòng công ty rồi, nhờ anh coi thử coi hướng có tốt không.
Nhà phong thủy nhăn mặt:

  • Trời, thuê văn phòng rồi mới hỏi thầy! Vậy chứ văn phòng anh quay hướng nào?

  • Tui không biết! Biết chết liền!

  • Thôi đi cha nội. Lấy cái la bàn ra coi là biết ngay chứ gì. Đừng giỡn nữa!

  • Thiệt mà. Không biết hướng nào. Anh coi đi.
Vừa nói Hai Ẩu vừa truy cập Internet, mở ra website của công ty.
  • Đây nè, văn phòng của tui là văn phòng ảo. Nó là cái trang web này nè. Anh coi đi, nó quay hướng nào?
Nhà phong thủy khóc thét, không biết cái văn phòng ảo của Hai Ẩu đang quay mặt ra hướng nào. Trong khi đó Hai Ẩu vẫn tỉnh bơ nói tiếp:
  • Ngoài văn phòng ra, tui còn nhà nữa. Đó là mấy cái blog của tui trên mạng. Anh coi thử hướng có tốt chưa, có cần xoay hướng lại không?
Nhà phong thủy vừa đập bàn vừa la:
  • Thôi đi! Đừng chọc tui nữa! Anh định giở trò gì đây hả?
Hai Ẩu vuốt giận bạn và từ từ giải thích:
  • Đâu có, tui chỉ tính giới thiệu với anh một khoa học mới thôi mà. Đó là phong thủy trên không gian ảo. Ngoài việc xem hướng nhà ra, phong thủy còn xác định hướng lưu thông của luồng khí (hoặc nước) sao cho tạo sự thông thoáng, giúp con người ta dễ chịu, đạt được sự quân bình và tốt đẹp về tinh thần, để từ đó đạt đến thành công. Điều này hoàn toàn có thể ứng dụng trên trang web, giao diện trang chủ nên gợi mở và dễ tiếp nhận ra sao, cấu trúc site và các đường link như thế nào để thông tin cần thiết cho người xem được lưu thông một cách hợp lý nhất, giúp người xem dễ dàng tìm và đi đến đúng nơi mình quan tâm trên website. Phong thủy này càng hợp lý thì càng đem đến hiệu quả cho web, có đúng không anh?
Bây giờ đến lượt anh bạn của Hai Ẩu gật gù:
  • Phải đó. Để tui bắt đầu nghiên cứu cái phong thủy ảo này. Tư vấn phong thủy kiểu này cũng kiếm ăn được đấy chứ!
____
eChip 302 (23/9/11)

Hai Ẩu gặp Hằng Nga

Hai Ẩu già mà ham vui, Tết Trung thu ngồi nhâm nhi bánh trung thu và coi trẻ em xách lồng đèn, coi múa lân. Coi trên ti vi thôi, vì mưa quá trời, đâu có rước đèn ở ngoài được.

Đang thưởng thức hương vị trung thu, bỗng Hai Ẩu giật mình vì có một con mụ - ủa lộn, một người đẹp – xuất hiện lù lù trước mặt. Hai Ẩu nhìn người đẹp từ chân đến đầu một hồi (nhìn hơi lâu, vì... chân dài quá!) rồi hỏi:

  • Cô là ai vậy chời? Sao tự nhiên vô nhà người ta hổng gõ cửa gì hết vậy chời?

Người đẹp õng ẹo chu mỏ:

  • Cha này nhà quê quá vậy chời? Hằng Nga đây mà hổng biết nữa sao chời?

  • Hằng Nga thì kệ tía Hằng Nga chớ. Vô nhà người ta thì phải gõ cửa, bấm chuông chớ. Quy định là vậy, hổng có lộn xộn à nghen.


Hằng Nga nghe vậy bỗng khóc rống lên thảm thiết:

  • Ối Ngọc Hoàng ơi là Ngọc Hoàng ơi! Tết Trung thu mà ai ai cũng chỉ lo ăn bánh trung thu, lo rước đèn, chả ai nhắc nhở gì tới chị Hằng hết. Hu hu, tới nỗi cái gã cha căng chú kiết này còn hổng biết Hằng Nga là ai nữa. Hu hu, Hằng Nga xuống giá thảm vậy sao ông Trời ơi!

Có thằng đàn ông nào mà không mủi lòng khi thấy người đẹp nước mắt vắn dài chứ, cho dù đó là một thằng cha ba trợn như Hai Ẩu? Thế nên Hai Ẩu vội an ủi Hằng Nga:

  • Thôi nín đi em, lệ đẫm mi rồi... Mắc cái toi gì mà khóc dữ vậy? Cô muốn gì nè?

Hằng Nga ngúng nguẩy:

  • Em muốn nổi tiếng. Em muốn mọi người nhắc tới em. Em muốn báo chí đăng hình, đăng bài về em. Em muốn người ta khen em...

Hai Ẩu nghĩ thầm: Hai Ẩu muốn nổi tiếng mới khó, chớ Hằng Nga muốn nổi tiếng thì dễ òm, Bởi vì Hằng Nga là hàng đã có thương hiệu rồi mà. Hai Ẩu nói:

  • Chuyện đâu có gì khó, cô nổi tiếng lâu rồi mà. Bây giờ nhân dịp Trung thu, cô hát tặng các em thiếu nhi, cô mang quà tặng các em thiếu nhi.  Hoặc hơn nữa, nhân dịp khai trường này cô mang tập vỡ đến tặng các em học sinh nghèo vùng sâu vùng xa là mọi người nhớ tới cô thôi mà.

Hằng Nga lúc lắc cái đầu (kèm theo là... lúc lắc cái mông):

  • Hổng chịu đâu! Em hát dở ẹc, tụi con nít mà nghe nó chạy hết. Còn tặng quà hả? Hơi đâu mà đi cho mấy đứa nhỏ đó hả anh? Với lại, đồ của em là hàng hiệu không à, cho uổng lắm!

Nghe nhắc tới hàng hiệu, Hai Ẩu dè dặt đưa ra ý kiến:

  • Tui thấy có mấy con ngựa - ủa lộn, có mấy người đẹp – chả có tên tuổi gì, chỉ cần chảnh chọe khoe hàng hiệu rồi chụp ảnh, dụ mấy anh nhà báo đưa lên báo, lên mạng là được người ta nhắc nhở ngay hà!

Hằng Nga có vẻ suy nghĩ lung lắm, chắc đang chọn thứ hàng hiệu nào độc, không đụng hàng. Còn Hai Ẩu, nhân tiện nhắc tới chuyện chụp hình, đế thêm:

  • Hay là cô mặc đồ nửa kín nửa hở, hở cái chỗ cần kín, sao cho nó được tiếng là phản cảm, báo chí sẽ đăng ảnh, bình luận, cô sẽ lên báo thanh minh thanh nga, cứ thế nói qua nói lại và tiếp tục đăng ảnh. Tha hồ cho mọi người nhắc đến cô!

Nghe tới đây Hằng Nga sáng mắt lên, reo to:

  • Há há! Cám ơn anh Hai Ẩu đã nhắc vụ hở hở này. Hằng Nga nhớ rồi, có một chuyện hở sạch sành sanh rất nổi tiếng gọi là bảo vệ môi trường. Hằng Nga sẽ làm cho mọi người nhớ tới mình trong dịp Tết Thiếu nhi này, bằng cách: Chụp một bộ ảnh nude vì các em thiếu nhi thân yêu!

Nói xong, Hằng Nga ôm Hai Ẩu hun cái chụt rồi liến thoắng bỏ đi.


Hai Ẩu lăn đùng ra xỉu. Không hiểu vì nụ hôn bất ngờ hay vì sáng kiến tuyệt vời của Hằng Nga: Chụp một bộ ảnh nude vì các em thiếu nhi thân yêu!
____
eChip 301 (16/9/11)

Tuesday, September 13, 2011

Nhà báo cô đơn



Khi thông tin của bạn được đưa lên phương tiện truyền thông và có độc giả thì xét ở một góc độ nào đó, bạn đã là nhà báo. Và như thế ở một góc độ nào đó, các blogger được coi là những người làm báo.

Đối tượng chính của báo chí là người đọc. Người đọc càng nhiều thì người làm báo càng vui, vì ảnh hưởng của bài báo mình được lan tỏa. Blogger cũng vậy thôi!

Hầu hết các trang blog đều có mục pageview để cho biết số lượt trang người đọc đã xem qua. 10 blogger thì hết 9 rưỡi luôn luôn quan tâm đến con số pageview ấy xem nó tăng như thế nào.  Hôm nào thấy số tăng lên nhiều thì người lâng lâng như lên chín tầng mây, hôm nào số không tăng thì mặt mày ủ dột.

Hắn cũng không phải là ngoại lệ. Hồi mới tạo blog hắn chưa có khái niệm về pageview, nhưng rồi thấy mọi người khoe pageview, hắn bắt đầu quan tâm.


Hắn buồn hiu khi thấy pageviewcủa mình chẳng tăng lên bao nhiêu cả, nghĩa là chả ai thèm vào blog của hắn để đọc cả. Hắn là nhà báo cô đơn, không có độc giả.

Hắn học đòi mọi người phương pháp câu viêu, tức là giật cái tít thật kêu, có liên quan đến cướp – giết – đốt – hiếp, nhất là có liên quan đến sex để dụ mọi người vào blog của mình. Lượng người xem có tăng lên đôi chút, nhưng rồi lèo tèo trở lại. Mà nghĩ cũng buồn, hình như người ta chỉ bị dụ thoáng qua thôi, chứ chẳng ai thèm coi bài của hắn – bằng chứng là chả có ai để lại cho hắn cái còm-men (nhận xét) nào. Hắn vẫn cô đơn!

Hắn buồn tình, ngồi trên máy tự xem bài viết của mình. Xem tới xem lui, xem đi xem lại. Mỗi lần xem là mỗi lượt pageview tăng lên. Hắn nhìn con số pageview tăng lên mà thấy lòng vui vui. Vậy là trang blog của hắn đã có nhiều lượt người xem, những người xem đó chính là... hắn.

Thế rồi mỗi ngày hắn đều tự click vào blog của mình nhiều lần để pageview tăng lên những con số nhất định. Để cho ai đó tình cờ đi ngang qua blog hắn sẽ thấy là hắn có số lượng người đọc đáng kể, chứ không phải hắn là nhà báo cô đơn.

Đến một ngày nọ, hắn bỗng thừ người ra suy nghĩ: Ủa, vậy mình tạo blog để làm gì? Chả lẽ chỉ để có mấy con số pageview nhảy múa cho vui thôi sao? Nếu thích con số thì chỉ cần lấy máy tính (calculator) hay điện thoại ra bấm lăng nhăng mấy con số là... đủ vui rồi. Hoặc là mua vé số chiều xổcó khi vui hơn nếu... trúng số!


Con số pageview của hắn có cao thật đấy nhưng thật ra bài của hắn ai xem? Chính hắn, và chỉ hắn mà thôi. Hắn vẫn là nhà báo cô đơn!


Hắn quyết định không thèm làm tăng pageview bằng các phương pháp kỹ thuật (và xảo thuật) nữa. Hắn chỉ quan tâm đến điều hắn muốn viết mà thôi. Hắn viết điều hắn nghĩ, điều hắn muốn chia sẻ. Hắn cũng chia sẻ với những blogger khác. Thân tình, cởi mở.


Giờ thì blog của hắn có số pageview tăng chậm, nhưng vẫn là tăng. Hắn có người đọc không phải là chính hắn. Tuy ít nhưng mà vui. Những người bạn góp ý, chia sẻ với hắn qua blog. Những người bạn ngày một nhiều lên. Hắn không cô đơn nữa. Hắn mỉm cười.
___
Siêu thị Số 79 (20/8/11)

Hỉ nộ ái ố



Buồn

Hắn là người biên tập trang web của một cơ quan. Biên tập thôi, chứ không phải là một chuyên gia IT. Ngày ngày hắn làm một việc đơn giản là log in vào trang web ấy, đưa những thông tin cần thiết lên, chỉnh sửa một số thông tin theo yêu cầu của lãnh đạo.


Công việc không khó, lương không cao, nên hắn buồn, hắn chán. Làm gì cho đỡ buồn hè? Sẵn có website, hắn viết một bài ai oán đưa lên. Bao nhiêu năm rồi còn mãi lang thang, tiền không có, tình không có, đời ta bơ vơ biết về đâu? Hu hu hu!


Người ta truy cập web của cơ quan, đọc bài đó, cười hí hí. Lãnh đạo cơ quan biết chuyện, tái mặt, thét hừm hừm.


Lãnh đạo gọi hắn lên, đòi kỷ luật. Hắn mếu máo: Sếp ơi, em tính than thở chút cho đỡ buồn mà, đâu có ngờ trầm trọng vậy!



Giận


Hắn là người phụ trách web của công ty. Hắn tức điên lên vì lãnh đạo đối xử tệ với hắn, cho hắn thôi việc. Thấp cổ bé miệng chả làm gì được, hắn nghĩ ra cách trả đũa cho công ty biết tay. Lợi dụng mình còn đang nắm password biên tập web, hắn quậy tưng trang web lên. Hack thì hắn đâu đủ trình độ hack, hắn vô sửa chữa mỗi chỗ một chút. Chỗ thì sửa cho sai chính tả để người ta đọc thấy công ty này là nhảm nhí; nơi thì sửa giá bán sản phẩm cho công ty bị rối, nơi thì chửi mắng bâng quơ....


Công ty làm gì được hắn? Kỷ luật thì cùng lắm là bị cho thôi việc, mà hắn thì... đã bị cho thôi việc rồi! Cho bõ ghét!


Thế nhưng hắn đang nằm nhà thì công an tìm đến. Hắn bị buộc tội xâm phạm hệ thống thông tin, tội xuyên tạc nười khác. Hắn kêu lên: Trời ơi, tui tính phá một chút cho đỡ tức thôi mà, đâu có ngờ ghê gớm vậy?



Ghét


Hắn là nhân viên trong tổ biên tập cổng thông tin điện tử của đơn vị. Là nhân viên nhưng hắn có thù hiềm với tổ chức, và cả thù hiềm với một số cộng sự trong tổ. Hắn quyết định lén lút phá trang web. Hắn đưa các thông tin khiêu dâm, thông tin phản động vào trang web. Đơn vị sẽ điêu đứng mà không biết vì ai, sẽ cho là tin tặc phá hoại. Hắn đắc ý!


Thế nhưng chỉ chưa đầy một ngày, cơ quan điều tra đã phát hiện ra thủ phạm. Hắn ngỡ ngàng, hắn than: Thiên sinh Du hà thiên sinh Lượng? Chết tui rồi!



Hai Ẩu bình luận:


Trong những chuyện này cả hai phía đều có lỗi.


Về phía những người phụ trách website thì lỗi rõ rồi. Các bạn ấy suy nghĩ hời hợt, không ý thức được tầm quan trọng của vấn đề. Website của một đơn vị là cơ quan thông tin chính thức của đơn vị đó, như một tờ báo để đưa thông tin đến mọi người. Đâu phải cái quán cà phê cóc hay cái bàn nhậu mà bạ đâu tía lia đó!


Về phía đơn vị quản lý, lỗi lớn nhất là quản lý nhân sự. Anh chọn người không đúng, đối xử với người có vấn đề khiến cho anh ta buồn, giận, ghét... Thế nhưng điều đáng nói lại là sự chủ quan. Sách có câu “Anh hùng chết lỗ chân trâu”. Hệ thống website của anh có thể có công nghệ bảo mật rất tốt, hacker không thể xâm nhập được, thế nhưng hệ thống không bị phá hoại bằng công nghệ mà bằng những buồn vui thất thường của con người – những con người hết sức bình thường trong tổ chức.
___
Siêu thị Số 80 (20/8/11)

Bạn sẽ phải ngạc nhiên với dòng bộ xử lý để bàn Intel® Core™ thế hệ thứ 8

Hãy sẵn sàng đón nhận những trải nghiệm tuyệt vời khi chơi game, VR và giải trí ở bất kỳ đâu với máy tính được trang bị dòng bộ xử lý In...